Thứ Năm, 23 tháng 1, 2020

Điện thoại 'thu cũ đổi mới' đi về đâu

"Máy thu lại theo chương trình của hãng thì sẽ gửi về nhà sản xuất, còn với các máy tham gia chương trình trade-in của cửa hàng, từng đơn vị sẽ thu lại và tùy tình trạng để có phương án xử lý", anh Nguyễn Đạt, chủ một chuỗi cửa hàng điện thoại lớn tại TP HCM cho biết. Theo anh, các sản phẩm này sẽ được kiểm tra kỹ tình trạng, hàng đạt tiêu chuẩn sẽ được bán ra thị trường dưới dạng máy cũ.

Smartphone cũ sẽ được khắc phục hỏng hóc, sau đó tiếp tục bán ra cho những người có nhu cầu.

Smartphone cũ sẽ được khắc phục hỏng hóc, sau đó tiếp tục bán ra cho những người có nhu cầu.

Việc "mông má" và bán lại là phương án được hầu hết các cửa hàng hiện nay áp dụng cho các chương trình "thu cũ đổi mới" của mình, đặc biệt với các sản phẩm của các thương hiệu được ưa chuộng như Apple, Samsung. Đại diện truyền thông của một chuỗi cửa hàng di động lớn tại Việt Nam cho biết, dù Apple không có chương trình trade-in tại Việt Nam, nhưng họ vẫn tự tổ chức để đáp ứng nhu cầu của khách hàng. "Với iPhone, những chiếc có linh kiện hỏng hoặc xuống cấp, như pin chai, mặt kính nứt vỡ, phím bấm hỏng... sẽ được gửi về hãng để thay linh kiện, sau đó tiếp tục bán ra thị trường", anh cho biết.

Những chiếc máy cũ được thu lại từ các chương trình trade-in trên khắp thế giới là nguồn cung dồi dào cho loại hàng " refurbished " khá phổ biến tại Việt Nam. Trên website của mình, Apple cũng khẳng định "sẽ tìm chủ mới cho những chiếc máy trong Trung tâm dịch thuật tình trạng còn tốt", còn với những sản phẩm gặp hỏng hóc không thể khắc phục, họ sẽ chuyển cho đơn vị tái chế.

Không chỉ tại Việt Nam, nhiều thị trường phương Tây cũng ưa chuộng hình thức "nhập lại máy cũ và lên đời máy mới". Cách này vừa giúp giảm lượng rác thải điện tử ngoài môi trường, lại giúp chủ nhân có thể bỏ ra ít tiền hơn khi mua điện thoại.

Theo Business Insider , những chiếc điện thoại cũ tại đây sẽ được các công ty nhập lại và chia thành bốn loại: Tuyệt vời, Tốt, Khá và Kém. Máy được dán nhãn "Tuyệt vời" và "Tốt" sẽ được bán lại trên một số nền tảng như Amazon, Ebay hoặc chính cửa hàng của hãng; máy "Khá" được chuyển đến những thị trường có yêu cầu thấp hơn, như châu Á hoặc châu Phi. Còn máy "Kém" sẽ được nghiền nát và tái chế.

Những mẫu máy ở tình trạng kém hoặc quá lâu đời sẽ được mang đi nghiền nát, nung chảy để lấy linh kiện. Ảnh: Musttech

Những mẫu máy ở tình trạng kém hoặc quá lâu đời sẽ được mang đi nghiền nát, nung chảy để lấy linh kiện. Ảnh: Musttech

"Các công ty làm dịch vụ bảo hiểm cho điện thoại cũng là một khách hàng lớn của thị trường điện thoại cũ", theo nhận định của trang HylaMobile . Khi khách hàng gặp vấn đề với smartphone, họ sẽ gửi cho công ty bảo hiểm. Khi đó, công ty bảo hiểm cần có sẵn thiết bị để người dùng "xài tạm" trong lúc đợi máy chính được khắc phục xong. Điện thoại cũ sẽ giúp các đơn vị này tiết kiệm được đáng kể chi phí. Sự nở rộ của các công ty bảo hiểm về điện thoại kéo theo nhu cầu về điện thoại cũ tăng lên.

Theo nghiên cứu của Counterpoint Research , điện thoại đã qua sử dụng là mặt hàng có sức phát triển mạnh trong những thời gian qua. Năm 2018, thị trường smartphone cũ trên toàn cầu đạt doanh số 140 triệu đơn vị, tăng trưởng 13% so với năm 2017. Trong khi đó, tăng trưởng ở thị trường smartphone mới chỉ đạt 3%. Samsung và Apple là hai thương hiệu được ưa chuộng nhất trên thị trường máy cũ tân trang. Theo số liệu thống kê, các sản phẩm của hai hãng này chiếm tới 3/4 về doanh số và 80% lợi nhuận về máy cũ trên toàn cầu.

Lưu Quý

Bộ trưởng Thông tin & Truyền thông muốn bán thiết bị 5G cho Mỹ

Ông Nguyễn Mạnh Hùng - Bộ trưởng Bộ Thông tin & Truyền thông vừa tiếp đoàn nghị sỹ Mỹ hôm 20/1. Tại đây, Bộ trưởng đề xuất phía Mỹ cử một đầu mối cùng bàn thảo với Việt Nam về việc xây dựng các tiêu chuẩn kỹ thuật với 5G, đồng thời kiểm định xem các thiết bị 5G do Việt Nam sản xuất có đủ khả năng vào thị trường Mỹ hay không.

Bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hùng và Nghị sỹ Seth Moulton tại buổi tiếp đón. Ảnh: MIC

Bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hùng và Nghị sỹ Seth Moulton tại buổi tiếp đón. Ảnh: MIC

Đáp từ Bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hùng, ông Seth Moulton - Phó chủ nhiệm Ủy ban Ngân sách, Ủy viên Ủy ban Quân vụ Hạ viện Mỹ cho biết phía Mỹ ghi nhận các đề xuất của Bộ Thông tin & Truyền thông Việt Nam và sẽ có các trả lời cụ thể thông qua đại sứ.

Ông Nguyễn Mạnh Hùng cũng cho biết, trong năm 2020, Việt Nam sẽ tiến hành thương mại hóa 5G và sẽ công bố các tiêu chuẩn về an ninh mạng cho thiết bị 5G. Trong khối ASEAN, Việt Nam giữ vai trò tiên phong về phát triển công nghệ 5G.

Vài ngày trước, ông cùng Bộ trưởng Khoa học & Công nghệ Chu Ngọc Anh vừa có cuộc gọi video đầu tiên bằng 5G trên thiết bị do Viettel sản xuất. Hiện trên thế giới có 5 Trung tâm dịch thuật công ty đã sản xuất thành công các thiết bị mạng cho 5G bao gồm: Ericsson, Nokia, Huawei, Samsung và ZTE. Viettel sẽ là nhà cung cấp thứ 6 trên thế giới sản xuất thiết bị này.

Ông Nguyễn Mạnh Hùng chia sẻ về thiết bị 5G đầu tiên do Việt Nam sản xuất. Ảnh: H.L

Ông Nguyễn Mạnh Hùng chia sẻ về thiết bị 5G đầu tiên do Việt Nam sản xuất. Ảnh: H.L

Viettel đặt mục tiêu đến 6/2020 sẽ thương mại hóa 5G Microcell và đến tháng 6/2021 thương mại hóa 5G Microcell trên toàn mạng lưới. Xây dựng các sản phẩm dân sự, quân sự trên "Hệ sinh thái công nghệ 5G" phát triển và sản xuất tại Việt Nam.

Trước đó, ngay khi nhậm chức Bộ trưởng Thông tin & Truyền thông từ cuối năm 2018, ông Nguyễn Mạnh Hùng đã khẳng định, 5G là cơ hội để Việt Nam thay đổi thứ hạng trên thế giới. Ông cũng yêu cầu các doanh nghiệp công nghệ lớn của Việt Nam không chỉ triển khai nhanh mạng lưới cho phát triển 5G, mà còn phải sản xuất được thiết bị 5G.

Tại buổi tiếp đón vừa diễn ra, người đứng đầu ngành Thông tin & Truyền thông của Việt Nam cũng giới thiệu với đoàn nghị sỹ Mỹ về sự kiện ITU Digital World – sự kiện viễn thông lớn nhất thế giới lần đầu tiên Việt Nam đăng cai tổ chức vào năm 2020 và dự kiến thu hút hơn 100 quốc gia tham dự. Bộ trưởng đã gửi lời mời các nghị sỹ tham gia sự kiện này và có bài phát biểu tham luận liên quan đến an ninh mạng của các thiết bị hạ tầng viễn thông.

Nguyễn Hà

Nữ sát thủ quyến rũ phát xít

Oversteegen chỉ là một thiếu nữ chưa đầy 17 tuổi khi phát xít Đức xâm lược Hà Lan tháng 5/1940. Cô trở thành thành viên của phong trào kháng chiến Hà Lan, được giao nhiệm vụ che giấu người Do Thái, người bất đồng chính kiến và đồng tính luyến ái trong những ngôi nhà trú ẩn tại Haarlem, cách Amsterdam gần 20 km về phía tây.

Freddie Oversteegen (phải) và Hannie Schaft. Ảnh: North Holland Archives.

Freddie Oversteegen (phải) và Hannie Schaft. Ảnh: North Holland Archives.

Truus cùng em gái 14 tuổi Freddie và sinh viên luật Hannie Schaft, 19 tuổi, là những cô gái đảm nhận vai trò bí mật để làm suy yếu Đức quốc xã trong Thế chiến II. Trong khi các phụ nữ tham gia phong trào kháng chiến chủ yếu làm gián điệp, giải mật mã và đánh máy, ít người dám đảm nhận công việc của bộ ba này: sát thủ ngầm.

Ba cô gái trẻ trang điểm đậm, tô son đỏ tươi đến các quán bar quyến rũ lính Đức quốc xã và dụ họ đến chỗ chết. Hannie tự học tiếng Đức để phục vụ công việc. Xinh đẹp, yểu điệu với mái tóc đỏ và làn da trắng sữa, cô dễ dàng "hạ gục" những tên lính phát xít. Cô rủ họ vào rừng hẹn hò và những đồng đội nam của Hannie mai phục sẵn để kết liễu.

Các cô gái còn giỏi sử dụng súng và dễ dàng hạ gục mục tiêu trong khi đạp xe. Ngoài lính Đức, họ cũng nhắm mục tiêu vào những người Hà Lan thông đồng với phát xít.

Sau khi chiến tranh kết thúc, hai chị em Truus và Freddie từ chối đưa ra con số cụ thể về số mục tiêu đã bị họ kết liễu. "Bạn không bao giờ hỏi một binh sĩ rằng người đó giết bao nhiêu kẻ địch", hai chị em nói.

"Sau chiến tranh, họ bị trầm cảm và thường gặp ác mộng", Sophie Poldermans, tác giả một cuốn sách về bộ ba nữ sát thủ, cho biết.

"Tôi không sinh ra để giết người", Truus nói với Poldermans. "Sau mỗi lần tấn công, tôi thường ngất đi hoặc gục xuống trong nước mắt".

Ngoài việc tiêu diệt lính Đức quốc xã, Hannie còn phá hoại các cơ sở quân sự, đánh bom các đường dây điện và đoàn tàu chở vũ khí. Hai chị em Oversteegen hợp tác chặt chẽ với Hannie trong nhóm 7 chiến binh nhiệt huyết và kiên gan. Tuy nhiên, họ từ chối ra tay khi cấp trên ra lệnh bắt cóc con của quan chức Đức quốc xã cấp cao.

"Chúng tôi chỉ chiến đấu chống lại những kẻ phát xít thực sự chứ không làm hại trẻ em", Truus nói.

Họ gây ra nhiều thiệt hại và giết nhiều lính phát xít đến nỗi Hannie trở thành mục tiêu truy nã của phát xít, được biết đến là "cô gái tóc đỏ". Đích thân trùm phát xít Adolf Hitler ra lệnh bắt cô.

Truus Oversteegen. Ảnh: North Holland Archives.

Truus Oversteegen. Ảnh: North Holland Archives .

Hannie nhuộm tóc đen và đeo kính khi lẩn trốn. Ngay cả khi Đức quốc xã cầm tù cha mẹ cô để gây áp lực, Hannie vẫn không Trung tâm dịch thuật ra đầu hàng. Gia đình cô cuối cùng được thả khi phát xít thấy họ thực sự không biết tung tích con gái.

Hannie không may bị bắt vào tháng 3/1945, khi phân phát những tờ báo chống phát xít tại một trạm kiểm soát của Đức quốc xã. Lính Đức ban đầu không biết Hannie là mục tiêu đang bị truy nã, vì cô nhuộm tóc đen, nhưng thân phận của cô dần bị lộ khi chúng giam và tra tấn cô trong tù. Cô bị xử bắn ngày 17/4/1945, chỉ 18 ngày trước khi Hà Lan được giải phóng.

Tư lệnh tối cao quân Đồng minh Dwight Eisenhower truy tặng Hannie Huân chương Tự do. Truus được vinh danh tại Jerusalem vì bảo vệ người Do Thái. Cô và Freddie được Thủ tướng Hà Lan trao tặng Huân chương Huy động Chiến tranh năm 2014.

Truus qua đời năm 2016 ở tuổi 92 còn Freddie qua đời hai năm sau đó, cũng ở tuổi 92. Hai chị em luôn nhớ đến câu chuyện về sự kiên cường của Hannie trong ngày bị xử tử mà cảnh sát và nhân chứng đã kể lại.

Khi phát đạn đầu tiên bị trượt, Hannie nhìn chằm chằm người lính xử tử cô với ánh mắt kiên định. "Đồ ngốc, tôi còn bắn giỏi hơn anh", cô nói.

Phương Vũ (Theo NYPost )

'Nhân viên nhảy việc, lỗi đầu là do sếp'

Tình trạng nhảy việc tràn lan là do những người quản lý nhân sự của các công ty không làm hết trách nhiệm. Khi tuyển người mới, bạn có hỏi về kinh nghiệm của họ (đã trải qua công ty nào) không? Tại những công ty đó làm việc bao lâu? Vì sao nghỉ việc? Bạn có đến tận những công ty đó để dò hỏi xem người đó nghỉ việc như nào, có đúng hợp đồng lao động không?

Hợp đồng lao động (HĐLĐ) nói chung bao giờ cũng có điều khoản nghỉ việc. Trong điều khoản đó bao giờ cũng có mục phải báo trước một tháng và bàn giao công việc hoàn tất. Hoặc, đơn giản là người đó có quyết định đồng ý cho nghỉ việc có chữ ký của người phụ trách nhân sự. Những người tự ý nghỉ việc không đúng HĐLĐ, nói xin lỗi, nếu mà ở Tây thì sẽ chả có công ty nào nhận đâu. Coi như là người đó đã bị xã hội bài trừ vì không tuân thủ luật. Đó là chưa nói những công ty to có ban bệ đầy đủ, họ sẽ mướn luật sư kiện người lao động nghỉ việc không đúng luật.

Dính phải cái "lý lịch đen" ấy, trừ phi làm việc bất hợp pháp, chả nơi nào nhận vào làm. Khi bạn tuyển người, bạn lười kiểm tra ứng viên những tiêu chí như trên, tất yếu bạn sẽ nhận được những lao động kém chất lượng, đứng núi này trông Trung tâm dịch thuật núi nọ, chưa có cống hiến gì đã đòi hỏi đãi ngộ, làm việc không đạt năng suất hở tí là kêu lương thấp... Nhân viên của bạn tự ý nghỉ việc như thế chứng tỏ trình độ quản lý của bạn rất thấp. Bạn cho rằng làm quản lý ai làm chả được không cần học hành gì sao? Đây là 4 kỹ năng cơ bản mà mọi người làm công tác quản trị buộc phải có:

1 – Giao việc. Giao đúng người đúng việc. 2 – Giám sát. Giám sát tiến độ công việc, đề ra định mức năng suất, đưa ra các phương án điều chỉnh khi xảy ra sự cố phát sinh. 3 – Kiểm soát. Kiểm soát chất lượng công việc, đánh giá thái độ làm việc, mức độ gắn bó với công việc của nhân viên. 4 – Khen thưởng, kỷ luật. Khen thưởng đúng nơi, kỷ luật đúng chỗ, không vi phạm luật lao động.

Người quản trị giỏi hay dở, người ta chỉ cần đánh giá 4 kỹ năng này thôi. Tuyển CEO, người ta cũng chỉ hỏi xoáy vào 4 kỹ năng này. Những người làm quản trị này nói cho cùng cũng chỉ là người làm công ăn lương cấp cao mà thôi, không phải ông chủ đâu nhé. Ông chủ không quan tâm nhân viên làm việc như nào, mọi việc ông chủ chỉ hỏi cái anh quản trị này.

Nếu bạn là ông chủ lớn, bạn phải thuê những người này làm việc cho bạn. Mỗi chuyên ngành đều có bộ môn quản trị riêng, những người quản lý chuyên ngành này được gọi là CEO (ta thường gọi là giám đốc điều hành). Quản lý tất cả các CEO là tổng giám đốc. Tổng giám đốc có thể là đích thân ông chủ cũng có thể chỉ là người làm công ăn lương do ông chủ trực tiếp bổ nhiệm.

Nếu công ty bạn chỉ là công ty nhỏ thì bạn phải tự đi học tất cả những kỹ năng cần thiết của người làm quản trị. Học là một chuyện, áp dụng ra sao cho phù hợp với điều kiện của công ty phải do bạn tự sáng tạo ra. Bởi vậy người ta mới nói đùa "quản trị là bộ môn nghệ thuật thứ 8".

Với công ty to, CEO mảng nào phụ trách mảng đó. Với công ty nhỏ, CEO phải quản lý toàn bộ và đương nhiên CEO cũng chính là ông chủ. Có người nói làm ông chủ thì không cần phải học hành gì. Đúng và sai. Đúng là ông chủ không cần phải học đến mức lấy bằng cấp. Sai là ông chủ phải học những cái cốt lõi nhất của từng loại bằng cấp để biết làm sao tổ chức và vận hành công ty. Ví như chuyên ngành tài chính, bạn là ông chủ thì bạn chỉ cần biết đọc báo cáo tài chính, biết các nguyên tắc cân đối tài chính. Thế thôi, còn người học để lấy bằng thì họ phải học đủ thứ râu ria dây nhợ trong đó.

Ông chủ học là để biết còn người làm công ăn lương học là để làm. Ông chủ mà cái gì cũng không biết thì ông chủ đó đem vốn của mình ra nuôi người làm công chứ không phải là thuê người làm công làm lợi cho mình. Quan hệ giữa ông chủ và người làm công là quan hệ hợp tác. Ông chủ quản lý tồi, ưa nịnh, bổ nhiệm không đúng người, không biết đề ra nguyên tắc ứng xử chung, không biết đánh giá nhân viên.... dẫn đến trả lương thưởng không công bằng thì mức độ trung thành của nhân viên cũng kém đi.

Mục tiêu hàng đầu của ông chủ là lợi nhuận, tình cảm gì đó (bao gồm cả người thân thích ruột thịt) là ném sang một bên. Người thân thích ruột thịt không làm được việc thì cho nó ở nhà ăn chơi đàng điếm cũng chả sao, đưa nó vào công ty chả hóa ra muốn làm loạn tổ chức của công ty?

Chia sẻ bài viết của bạn cho trang Ý kiến tại đây .

Lâm

Harry - Meghan cảnh báo cánh săn ảnh

Vài giờ sau khi Harry đoàn tụ với vợ con tại Vancouver, Canada, hôm qua, đội ngũ luật sư của cặp vợ chồng ở công ty Schillings công bố một lá thư lên án mạnh mẽ những người "trốn trong những bụi rậm và rình rập" để chụp ảnh Meghan cùng con trai Archie.

Khiếu nại được đưa ra sau khi tờ Sun của Anh đăng những bức ảnh cho thấy Meghan tươi cười dắt chó đi dạo dọc theo một con đường mòn trong rừng, tay bế con trai 8 tháng tuổi và được hai vệ sĩ hộ tống.

Hình ảnh Meghan đi dạo ở Vancouver, Canada công bố hôm 20/1. Ảnh: Backgrid/Splash News.

Hình ảnh Meghan đi dạo ở Vancouver, Canada công bố hôm 20/1. Ảnh: Backgrid/Splash News.

Dù những bức ảnh cho thấy cựu diễn viên Mỹ vui vẻ nhìn thẳng vào ống kính, các nguồn tin thân cận kiên quyết phủ nhận việc cô đồng ý chụp ảnh, khẳng định hoạt động của cánh săn ảnh gần đây vô cùng đáng báo động và nhà của vợ chồng Harry - Meghan liên tục "bị bao vây".

"Một số tờ báo Anh công khai các bức ảnh mà không xem xét cách chúng được chụp. Đây là một kiểu quấy rối liên tục và phớt lờ những cảnh báo pháp lý yêu cầu họ dừng lại, làm gia tăng nghiêm trọng mối lo ngại về an ninh và gây ra phiền toái đáng kể", một nguồn tin từ hoàng gia cho hay.

Các thành viên hoàng gia Anh hiếm khi bị cánh săn ảnh bám đuổi, nhờ thỏa thuận từ lâu giữa Cung điện với giới báo chí Trung tâm dịch thuật về việc không công bố bất kỳ hình ảnh riêng tư nào sau cái chết của Công nương Diana.

Tuy nhiên, Điện Buckingham hôm 18/1 tuyên bố Harry và Meghan sẽ mất danh hiệu Hoàng tử và Công nương, không tiếp tục tham gia hoạt động của hoàng gia Anh, cũng không còn đại diện cho Nữ hoàng Elizabeth II khi tới các sự kiện. Quyết định có hiệu lực từ mùa xuân năm nay.

Ngoài bộ ảnh đi dạo trong rừng, Meghan còn bị chụp khi đang thực hiện nhiều hoạt động khác tại Canada sau thông báo rút khỏi hoàng gia . Các bộ ảnh đều được phát hành bởi hãng Backgrid và Splash News, trụ sở ở Los Angeles, Mỹ, và hoạt động trên toàn thế giới.

Ánh Ngọc (Theo Telegraph )

Nữ thẩm phán bị tạt axit và hành trình trở lại đời thường

Nữ thẩm phán bị tạt axit và hành trình trở lại
 
 
Nữ thẩm phán bị tạt axit và hành trình trở lại

Sáng 27 Tết, bà Loan đang tất bật hoàn thành nốt công việc cuối năm thì điện thoại reo. "Mời cô mùng 8 Tết về Bắc Giang giao lưu cùng các bệnh nhân bỏng", dòng tin ngắn ngủi gửi đến từ Hải, cô gái 35 tuổi song đã phải "chiến đấu" qua nhiều ca phẫu thuật đến nỗi không nhớ nổi để cứu vớt phần nào ngoại hình sau khi bị tẩm xăng đốt.

Hải là một trong số rất nhiều nạn nhân được bà Loan truyền cảm hứng chữa trị trong suốt 15 năm qua. "Cố lên cháu, sau lần này nữa thôi là sẽ được như cô bây giờ", bà Loan thường nói với Hải và nhiều người khác như vậy trước mỗi ca họ phẫu thuật.

Bà Loan, 55 tuổi, hiện là phó tổng biên tập Tạp chí Toà án nhân dân. Tốt nghiệp đại học Luật, bà Loan về công tác ở TAND quận Hai Bà Trưng, Hà Nội khi 24 tuổi. 16 năm sau, khi bà Loan đang được quy hoạch làm Phó chánh án thì bị tạt axit trước cửa nhà. Hung thủ là nguyên đơn trong một vụ án dân sự về tranh chấp đất đai bà xử trước đó.

Bà Nguyễn Thị Kim Loan. Ảnh: Phạm Dự.

Bà Nguyễn Thị Kim Loan. Ảnh: Phạm Dự.

Sau 61 ngày cấp cứu mới biết mình thoát chết, bà Loan nhận kết luận bị thương tật 61% vĩnh viễn. Là người lạc quan nên khi bác sĩ khuyên chỉ giữ được đôi mắt sáng, bà vẫn quyết tâm phải được nhiều hơn thế.

Đồng hành cùng bà Loan trong suốt 43 ca phẫu thuật ở Việt Nam và Singgapore là chồng, người mà bà cho rằng "phải được đưa vào sách đỏ". Hai người quen biết từ thời học phổ thông rồi bén duyên nên có sự thấu hiểu lẫn nhau.

Khi chồng định làm theo lời bác sĩ đập hết gương trong nhà để vợ khỏi tự ti, bà đã ngăn cản. Bà Loan nói "phải đối diện với thực tại" thì mới có thể vươn xa ở tương lai. Hơn 10 năm trước, bà luôn dành ra 6 tiếng mỗi ngày để ngồi trước gương tập luyện dãn cơ bằng cách há miệng, nhau mày, nghiêng đầu. Bên cạnh việc tập theo giáo án của bác sĩ, bà còn tự đọc sách để tìm ra các phương pháp chữa trị khác nhau.

Nhiều lúc bà Loan cảm giác khuôn mặt mình giống như một Trung tâm dịch thuật bức tượng điêu khắc, được các bác sĩ cắt gọt không chừa một chỗ.

Vừa nhận tin báo đỗ cao học thì bị tạt axit nên bà Loan phải bảo lưu. Một năm sau, bà đăng ký học trở lại và xen kẽ giữa các đợt học là những ca phẫu thuật, có ca kéo dài đến hơn 12 tiếng. Tuy vậy bà luôn sắp xếp thời gian phẫu thuật hợp lý để không ảnh hưởng đến học tập. Để tránh những ánh mắt dò xét của mọi người xung quanh, bà Loan tự thiết kế cho mình bộ quần áo theo kiểu phụ nữ Hồi giáo che kín mít. Có lần thầy giáo tưởng là người nước ngoài nên hỏi bà nghe tiếng việt có hiểu không khiến cả lớp cười ồ lên.

"Tôi chưa một lần nhắc đến kẻ đã tạt axit mình. Tôi thấy nhiều nạn nhân mất nhiều công sức thù oán, đấu tranh với kẻ đã hại mình để rồi tất cả đều đau khổ. Hơn nữa có đấu tranh cũng không làm mình lành lặn như trước. Với suy nghĩ đó của tôi, chồng và hai con cũng không bị nhồi vào đầu những suy nghĩ tiêu cực", bà Loan nói.

Bà Loan (phải) trong bộ trang phục Hồi giáo che kín mặt để đi học. Ảnh: Nhân vật cung cấp.

Bà Loan (phải) trong bộ trang phục Hồi giáo che kín mặt để đi học. Ảnh: Nhân vật cung cấp.

9 năm điều trị, chưa một lần bà Loan rơi nước mắt vì đau hay tuyệt vọng. Lần duy nhất bà khóc bởi con gái vào viện mà không nhận ra mẹ. "Vừa nhìn thấy tôi, con gái thứ hai khóc thét lên. Nó nói cô không phải mẹ Loan xinh của con. Vài phút sau khi bỏ chạy vào nhà vệ sinh gào khóc, tôi tự trấn tĩnh, quay lại thủ thỉ nói chuyện để con gái nhận ra giọng mẹ".

Quyết tâm trở lại công việc thẩm phán xét xử nhưng bất thành, nên bà Loan được sắp xếp nghiên cứu chuyên môn ở Viện khoa học xét xử - TAND tối cao. Thời gian đó bà cùng tham gia xây dựng Bộ luật tố tụng dân sự 2015 và nhiều thông tư hướng dẫn liên quan. Sau 2 năm, bà được luân chuyển về vị trí bây giờ.

Không muốn nhiều người gặp hoàn cảnh như mình phải dừng lại, bỏ phí tương lai, bà Loan không từ chối hướng dẫn phục hồi bất kỳ ai và cũng chưa từng hỏi một nạn nhân nào tại sao bị như vậy. "Tôi rất kỵ khi nhắc về những điều tồi tệ đã xảy ra. Tôi chỉ muốn giúp họ có suy nghĩ tích cực và điều quan trọng nhất là truyền đạt lại các phương pháp điều trị khoa học tôi đã từng được các bác sĩ đầu ngành chỉ dạy", bà Loan chia sẻ.

"Tôi bị chồng tẩm xăng đốt cách đây 6 năm, thương tật 95%, hoại tử hai bàn tay. Trong lúc tuyệt vọng nhất, muốn buông xuôi tất cả thì được cô Loan truyền cảm hứng để vươn lên. Tôi được cô chỉ dạy nhiều cách tập phục hồi và gieo nhiều suy nghĩ tích cực. Bây giờ tôi đã tự làm việc để nuôi sống bản thân và hai con nhỏ", Nguyễn Thị Hải (35 tuổi, Bắc Giang) nói.

Hiện bà Loan chỉ còn bốn tháng là nghỉ hưu. Bà muốn tranh thủ quãng thời gian ít ỏi này để cống hiến hết mình cho công việc. Bà sau đó sẽ lui về chăm sóc chồng con và giúp đỡ nhiều người không may bị rơi vào hoàn cảnh éo le như bà để họ "vượt lên chính mình".

Từ người nghiện thành 'hiệp sĩ'

Anh Hiệp gạt chân chống chiếc xe máy cũ trên vỉa hè phố Tô Hiệu, rồi đi như chạy đến bên thanh niên lạ mặt đang nằm bất động. "Sốc khá nặng", anh Hiệp nói sau khi quan sát rồi đặt hai tay lên ngực người đàn ông đang nằm vật ở vỉa hè để ép tim. Hơn 10 phút trôi qua, mồ hôi túa ra trên người anh, hơi thở dồn dập hơn. Lay gọi liên tục mà nạn nhân không tỉnh, anh mở túi dụng cụ, lấy ra một ống Naloxone (thuốc dùng cấp cứu cho người nghiện quá liều) tiêm cho nạn nhân. Hơn một phút sau, thanh niên sốc thuốc đã có thể ngồi dậy. Anh Hiệp hỏi lại tên, tuổi, địa chỉ rồi rời đi. Không một lời cảm ơn nào được thốt ra.

Đó là một trong gần nghìn trường hợp sốc ma túy được anh Hiệp cứu sống kể từ khi tham gia nhóm "Vòng tay bạn bè" của Trung tâm hỗ trợ sáng kiến phát triển cộng đồng (SCDI).

Hà Quang Hiệp có thời trẻ nông nổi. Ảnh từng vào tù vì tội tàng trữ ma túy, nhiều lần vào trung tâm cai nghiện ma túy nhưng cai nghiện không thành. Ảnh: Phạm Nga.

Hà Quang Hiệp có thời trẻ nông nổi, từng vào tù vì tội tàng trữ ma túy, nhiều lần vào trung tâm cai nghiện nhưng không thành. Ảnh: Phạm Nga.

Hà Quang Hiệp ở Hàng Kênh, quận Lê Chân, Hải Phòng, bị teo chân trái sau trận sốt lúc một tuổi. Thiệt thòi đó khiến ông bố đạp xích lô và người mẹ buôn bán nhỏ bao bọc cậu con trai này nhiều hơn hẳn ba đứa con còn lại.

Những năm 1990, ma túy tràn về Hải Phòng, Hiệp dính vào "chất trắng". "Đến năm 1996 thì tôi chuyển sang chích", Hiệp kể.

Mỗi ngày, bà Đàm Thị Ngọc Khang, 67 tuổi, đều gói sẵn tiền, để chỉ nghe tiếng con gọi "Mẹ ơi!" là đưa. Một lần, do không đáp ứng Hiệp rủ bạn đi ăn cắp ngay trước mặt mẹ. "Khi về, tôi thấy cửa nhà khóa trái, qua cửa sổ, tôi thấy mẹ nằm bất động, gọi không phản ứng. Tôi vội vàng phá cửa thì thấy một bức thư mẹ để lại. Vỏ hộp thuốc ngủ lăn lóc nơi đầu giường", anh Hiệp kể.

Bà Khang được đưa đi cấp cứu kịp thời. Thương mẹ, nhưng "cơn vật" khiến Hiệp mụ mị đầu óc, không thể dứt ra. Quần áo đang mặc trên người, anh sẵn sàng cởi bán để có tiền mua thuốc. Năm 2006, sau khi rời trại giam vì tàng trữ ma túy, Hiệp biết mình nhiễm HIV.

"Lúc đó tôi nghĩ đằng nào cũng chết, nên càng bất cần hơn", anh nói. Vài năm sau, Hiệp bị lao hạch, cổ đầy những u cục, bị trung tâm cai nghiện trả về. Hàng ngày, bố anh - đang mang bệnh tiểu đường vẫn đạp xe hơn 10 km đèo con đi chữa trị, uống ARV (thuốc làm giảm sự sinh sôi của virus HIV). Nhưng chỉ được ba tháng, hành trình của cha con anh kết thúc vì bố qua đời.

"Biến cố đó khiến tôi nghĩ đến gia đình nhiều hơn. Nhìn kỹ khuôn mặt mẹ, tôi nhận ra bà lầm lũi, đau khổ và già nua đi rất nhiều. Tôi nghĩ mình cần phải đi làm để chỉ phải xin mẹ ít thôi", Hiệp kể.

Tình cờ thấy người hàng xóm vốn cũng nghiện ngập như mình trở nên khỏe mạnh, Trung tâm dịch thuật dứt được ma túy nhờ uống methadone (thuốc cắt cơn nghiện), anh quyết định thử. Đó là chuỗi ngày diễn ra cuộc đấu tranh căng thẳng giữa lý trí và ham muốn. "Nhìn bạn bè phê thuốc, tôi rạo rực khắp người. Cơn thèm thuốc thôi thúc tôi cầm kim tiêm, nhưng khuôn mặt của mẹ đã giữ tôi đứng vững", người đàn ông cánh tay đầy hình xăm nhớ lại.

Dùng methadone một tháng, Hiệp nói với mẹ: "Con xin một triệu để trả một số chi phí. Hết hôm nay, con hứa sẽ không xin tiền mẹ nữa". Bà Khang đưa tiền cho con, nhưng không tin Hiệp đoạn tuyệt được ma túy.

"Bốn giờ sáng hôm sau, tôi trở dậy như thường lệ. Tôi hồi hộp, lo lắng chờ con gọi ‘mẹ ơi', nhưng không thấy. Ngày hôm sau, hôm sau nữa vẫn thế. Sau một tháng, tôi vỡ òa như phép màu đến với gia đình mình", bà Khang kể.

Hiệp phát biểu trong buổi gặp mặt thường niên năm 2018 ở Bình Định của VNPUD (mạng lưới người sử dụng ma túy ở Việt Nam) khi được bầu làm ban điều hành. Ảnh: Nhân vật cung cấp.

Anh Hiệp (người cầm micro) phát biểu khi được bầu vào khi được bầu vào ban điều hành của Mạng lưới người sử dụng ma túy ở Việt Nam (VNPUD) năm 2018. Ảnh: Nhân vật cung cấp.

Một lần, trong lúc đi uống methadone, Hiệp tình cờ gặp các thành viên nhóm "Vòng tay bạn bè", đang cứu người sốc ma túy. Trước đây anh chỉ thấy cảnh người sốc ma túy bị đánh, đạp lên người cho tỉnh lại, Hiệp ngạc nhiên khi chứng kiến cảnh ép tim, xoa bóp, không chút thương tích. Anh quyết định tham gia.

Từ đó, anh cùng với 10 thành viên của nhóm tiếp cận, hỗ trợ tư vấn xét nghiệm HIV, viêm gan C, chuyển gửi điều trị ARV, hỗ trợ cai nghiện ma túy bằng methadone... và cứu sốc ma túy cho hàng nghìn trường hợp. Hiệp chạy xe máy đến các điểm nóng, đưa số điện thoại của mình cho mọi người, để ai bị sốc thì gọi.

"Hồi mới vào nhóm, cậu ấy vẫn cộc cằn, hay cãi nhưng ngày càng điềm tĩnh, trách nhiệm và nhiệt tình hơn. Nhà ở gần điểm nóng, nên cậu ấy luôn là người có mặt sớm nhất", chị Cao Thị Kim Giang, quyền trưởng nhóm "Vòng tay bạn bè" cho biết.

Làm "hiệp sĩ cứu sốc", Hiệp không ít lần bị đánh oan. Có lần, con nghiện tỉnh lại, sờ không thấy ví, nhìn thấy anh liền đấm túi bụi. Hiệp giải thích không được, phải gọi người đã báo tin cho mình đến giải oan. Anh cũng từng bị người nhà của một người mình vừa cứu sống lao vào đánh, vì tội "rủ rê".

Hiệp và vợ về sống cùng nhau năm 2016, nhưng đến năm 2019 mới được Trung tâm Hỗ trợ sáng kiến phát triển cộng đồng, thuộc Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam (SCDI) đứng ra tổ chức đám cưới. Ảnh: Nhân vật cung cấp.

Hiệp và vợ về sống cùng nhau năm 2016, nhưng đến năm 2019 mới được Trung tâm Hỗ trợ sáng kiến phát triển cộng đồng (SCDI) đứng ra tổ chức đám cưới. Ảnh: Nhân vật cung cấp.

"Anh ấy là người rất nhẫn nhịn. Thi thoảng, bị nói những lời không hay về mình, anh ấy làm thinh. Một giờ, hai giờ đêm, dù mưa gió, chúng tôi gọi cần hỗ trợ cứu sốc, anh vẫn đi", một cán bộ công an phường Cát Dài, quận Lê Chân, người thường xuyên gọi cho anh Hiệp khi phát hiện có người sốc ma túy trên địa bàn phường mình nói.

Đoạn tuyệt được ma túy, cuộc sống của Hiệp như bước sang một trang mới. Bà Ngọc Khang, mẹ anh hay nói, hay cười với con trai hơn. Hiệp cũng đã nên duyên với một cô gái hiểu và thông cảm với quá khứ của anh. Hoạt động trong nhóm Vòng tay bạn bè, anh thấy mình sống có ý nghĩa hơn.

"Có những người trước đây chưa từng chào tôi, giờ đến bắt chuyện trước. Nhờ tình yêu của mẹ, sự quyết liệt, tôi đã chiến thắng được chính mình", anh nói, mắt nhìn ra phố đêm bừng sáng ánh đèn.

Trung tâm Hỗ trợ Sáng kiến Phát triển Cộng đồng (SCID) là một tổ chức phi lợi nhuận, được Liên hiệp các Hội Khoa học – Kỹ thuật Việt Nam thành lập và được Bộ Khoa học và Công nghệ cấp giấy phép hoạt động từ năm 2010.

Phạm Nga